Tiền chùa – Thừa chi tiết nhưng duyên vẫn đủ – blog Phương Huyên
Tiền chùa là một bộ phim hài dễ xem và thích hợp cho tất cả mọi người bởi chẳng có cảnh nóng nào cả. Có lẽ, nếu ai đó yêu cầu tôi chỉ dùng một câu để miêu tả Tiền chùa thì tôi sẽ nói như vậy.
Tiền chùa kể về Lộc (một đại gia hàng mã, một người cha đã từng có quá khứ nghèo nàn và kiếm được tiền từ những việc bất hảo) và Quyên (một cô gái hiền hòa, làm công việc bán hàng tại một tiệm hoa). Bên cạnh Quyên còn có Hiền (cô gái chẳng rõ làm nghề nghiệp gì nhưng thích ăn vận gợi cảm và giọng nói chua lanh lảnh). Khi họ gặp nhau, Lộc đang trên con đường ăn nên làm ra. Quyên đang hạnh phúc với tình yêu cùng người bạn trai. Thế nhưng, vào giây phút đồng tiền 100.000 đồng rách góc vốn kẹt ở lâu trong túi Lộc được chuyển sang tay Quyên trong tiệm hoa cô làm việc, mọi thứ bắt đầu đổ vỡ. Lộc gặp hết cái xui này tới cái xui khác, Quyên phát hiện mình có bầu khi bạn trai cô không cánh mà bay.
Trên nền câu chuyện chính như vậy, Tiền chùa cùng lúc kể ra ba câu chuyện: Hành trình đi tìm lại nền móng vững chắc thực sự cho sự nghiệp và cuộc đời mình của Lộc; Con đường dẫn dắt để Quyên tìm lại được sự tự tin và đi theo ước mơ của mình; Chuyện tình yêu của những người từng trải qua sự đổ vỡ trong cuộc đời. Ba câu chuyện không hẳn là quá rắc rối, nhưng có lẽ vì muốn tất cả đều là câu chuyện chính, nên bộ phim có khá nhiều tình tiết và không phải tình tiết nào đưa ra cũng được giải quyết một cách thấu đáo.
Có vẻ như sự hài hước trong cách diễn của Khương Ngọc, của giọng điệu đanh đá của Lều Phương Anh, của những màn ném cà chua do Vân Trang thực hiện và rất nhiều phân chó vẫn là chưa đủ, nên đạo diễn vẫn nhất định phải cho thêm các cảnh quay gây cười khác nữa, chẳng mấy liên quan đến phát triển câu chuyện. Trong phim có những nhân vật mà cho vào cũng được, bỏ ra cũng chẳng sao, nhưng sự xuất hiện có vẻ như để tạo cao trào nhưng chưa kịp đến cao trào thì đã biến mất. Có những câu chuyện được đưa vào để tạo ra nền tảng tâm lý nhân vật, nhưng sau đó có vẻ như đạo diễn cũng quên bẵng mất phải cho câu chuyện ấy một kết thúc hợp lý để người ta thêm yêu thương và thông cảm nhân vật chính của mình.
Tuy nhiên, Tiền chùa tránh được khá nhiều yếu tố gây cười vốn đã nhan nhản trên truyền hình (dù tất nhiên vẫn cầu viện đến phải dùng đến những diễn viên có thân hình mũm mĩm hay khai thác chiều cao của Hiếu Hiền) và khai thác được diễn xuất của diễn viên, cũng như những thủ pháp nhại khéo léo. Khương Ngọc có được một vai diễn mới, hài hước và đáng yêu hơn những vai anh từng đóng. Lều Phương Anh có được một vai diễn sẽ tạo ra được ấn tượng tốt cho khán giả, một cô gái mà người ta có thể rất ghét, nhưng cũng rất yêu, một vai diễn rất phụ nữ. Vân Trang, trái lại, không có nhiều đột phá trong phim này, dù tất nhiên là người xem vẫn nhận thấy cô nỗ lực rất nhiều để thể hiện vai Quyên: một phụ nữ thông minh, hiền hậu và đằm thắm. Nhìn chung, đây là một bộ phim có các nhân vật khiến người xem thấy dễ chịu, khá gần gũi trong đời sống, không quá màu mè và kịch tính hóa.
Dù người hóa trang không tạo ra được một khuôn mặt Quyên dịu dàng, kín đáo và có phần cổ điển nhưng tạo hình trong phim cũng khá hợp lý, góp phần thể hiện lên được tính cách nhân vật. Bên cạnh một cô Hiền rất thích khoe sự nóng bỏng bằng những trang phục phô đường cong thì Quyên, cô gái có phần lãng mạn chọn cho mình những trang phục bằng vải lụa vintage và ngôi nhà tràn ngập họa tiết hoa. Khương Ngọc trong vai một anh chàng nhà giàu mới nổi bằng việc sản xuất hàng mã và nghề mờ ám trước đó cũng đã sẵn sàng từ bỏ thân hình rắn rỏi để giống một đại gia chải chuốt sắp phệ bụng hơn.
Tiền chùa có thể sẽ bị cạnh tranh gay gắt trong tháng 10 này khi không chỉ Âm mưu giày gót nhọn ra mắt mà một loạt phim Hollywood được đánh giá rất cao cũng vào rạp Việt Nam. Tuy nhiên, với sự đủ duyên, đủ lãng mạn, đủ hài hước, đủ gần gần gũi này, người làm ra bộ phim vẫn có thể hi vọng vào một doanh thu tốt.
Blog Phương Huyên
Ảnh tư liệu