Dù nói chung một ngôn ngữ và là “hàng xóm” cách nhau chỉ một đại dương, hai quốc gia Anh và Mỹ với lịch sử định hướng phong cách thời trang, khí hậu, nền văn hoá khác biệt đã tạo nên hai nền kinh đô thời trang độc đáo. Một ví dụ điển hình là chiếc jumper cô gái Anh diện vào một ngày se lạnh sẽ trở thành một chiếc sweater với thời tiết tương tự khi ở Mỹ.
Tìm hiểu những điểm khác biệt trong cách ăn mặc hiện tại của cô gái Anh – Mỹ giúp các tín đồ mê mặc đẹp có thêm những bí quyết hữu ích.
Ảnh hưởng từ yếu tố lịch sử
Đối lập trong lịch sử định hướng phong cách thời trang của hai nước Anh – Mỹ từ những thập niên cũ đã ảnh hưởng đến sự khác biệt trong cách ăn mặc của họ ở thời hiện đại.
Thời trang Anh: Sức hút từ những bộ cánh thanh lịch của giới thượng lưu
Ở thời đại Regency (những năm 1811 – 1820), xã hội Anh chỉ chấp nhận người phụ nữ có địa vị cao tham gia những cuộc họp xã hội. Vì nghi thức của từng sự kiện khác nhau và để được đối đãi như một người phụ nữ xuất thân từ tầng lớp thượng lưu, các cô gái phải “nằm lòng” những quy tắc trang phục phù hợp với tiêu chuẩn và hoàn cảnh của bữa tiệc: trang phục buổi chiều, buổi tối, khiêu vũ hoàng gia…
Giới trung lưu Anh luôn học theo cách ăn mặc của những quý cô này để trở nên “danh giá” hơn. Sự phân tầng địa vị xã hội thời trước với những thói quen, tục lệ, quy tắc nghiêm ngặt đã định hướng phong cách cô gái Anh ở hiện tại. Họ ưa chuộng những thiết kế chỉn chu, toát lên vẻ thanh nhã, phù hợp với mọi hoàn cảnh.
Thời trang Mỹ: Ngập tràn cảm hứng tự do
Thời trang Mỹ lại hoàn toàn khác. Phong cách ăn mặc Mỹ phản ánh tinh thần của số đông quần chúng. Vào những năm 1940, nhân vật hư cấu Rosie the Riveter trong chiếc áo sơmi xanh và chiếc khăn trùm đầu bandana đề cao tinh thần phụ nữ Mỹ. Họ sẵn sàng xắn tay áo và làm những công việc vốn chỉ dành cho phái mạnh. Hình ảnh này dần trở thành biểu tượng cho thời trang Mỹ bởi nó khởi nguồn xu hướng tự do và năng động kéo dài đến bây giờ.
Những thập niên sau, Marilyn Monroe trở thành biểu tượng cho nét đẹp kinh điển của phụ nữ Mỹ. Hiểu rõ đặc điểm cơ thể, nữ diễn viên chọn những trang phục đơn giản như áo cổ lọ và váy suông, tôn lên vóc dáng đồng hồ cát. Nét quyến rũ, khoẻ khoắn từ những món đồ tối giản đã theo chân mọi cô gái hiện đại.
Đến những năm thập niên 80 và 90, khi ngành siêu mẫu ra đời, những chiếc váy trơn thoải mái, áo cộc tay và quần jeans cạp cao nhanh chóng trở thành món đồ không-thể-thiếu trong tủ quần áo của cô gái Mỹ. Có thể thấy, thời trang ứng dụng với phong cách trẻ trung, năng động và phóng khoáng đã được dệt chặt trong lịch sử phong cách của quốc gia này qua nhiều thập kỷ.
Sự khác biệt đến từ đặc điểm khí hậu
Chỉ cách nhau một bờ biển, Mỹ và Anh lại có sự khác biệt rõ rệt trong khí hậu, một yếu tố quan trọng tạo nên sự đối lập trong những món đồ được các cô gái ưa chuộng giữa hai quốc gia.
Một bài viết đăng trên Guardian chia sẻ: “Phụ nữ Mỹ sống trong khí hậu trong lành, tươi sáng và những hiệu ứng ánh sáng được phản chiếu một cách đẹp đẽ qua chiếc váy của họ. Phụ nữ Mỹ hiếm khi phải chuẩn bị cho thời tiết ẩm thấp như ở London. Điều này giúp cô ấy diện nhiều kiểu quần áo đa dạng khác mà không phải lo ngại điều gì”.
Thời trang Anh: Hơn 99,99% các cô gái Anh sở hữu ít nhất một chiếc áo khoác dài. Và cô ấy luôn phải chuẩn bị cho những bộ trang phục có thể đề phòng những cơn mưa bất chợt ở London. Khi nói đến thời trang cô gái Anh, người ta nghĩ ngay đến phong cách layer vừa để giữ ấm cơ thể vừa thể hiện cá tính riêng qua từng lớp quần áo đa dạng.
Thời trang Mỹ: Ngược lại, cô gái Los Angeles thường chuộng các thiết kế giúp họ xua đi cái nóng bức mùa Hè và cho phép họ sẵn sàng hòa mình vào đại tiệc âm nhạc sôi động. Đầm maxi, quần shorts với những chiếc áo thun phóng khoáng, áo hai dây hay áo khoét lỗ luôn là lựa chọn hàng đầu.
Thời trang trên sàn diễn
Sẽ là một thiếu sót nếu bỏ qua sự khác biệt trên sàn diễn thời trang của hai kinh đô thời trang Anh và Mỹ, nơi “lăng xê” các xu hướng mới nhất cho mọi mùa quanh năm.
Thời trang Mỹ: Hành trình quay về những thập niên cũ
Tuần lễ thời trang New York (NYFW) luôn có sự xuất hiện của những thiết kế mang tính thể thao và cổ điển đã dệt chặt vào lịch sử quốc gia. Ngoài tính nghệ thuật, những thương hiệu trên đường băng NYFW luôn đảm bảo rằng các bộ sưu tập hợp thời, sẵn sàng để “nhảy” trực tiếp từ đường băng vào tủ quần áo. Không có gì lạ khi những khách mời tham dự NỲW phải thốt lên, “Mình phải có bộ trang phục đó ngay bây giờ!” hoặc “Thiết kế đó quá hoàn hảo cho sự kiện của tôi vào tuần tới!”.
Chính vì thế, sàn diễn New York vẫn luôn tràn ngập những bộ trang phục lấy cảm hứng từ thập niên cũ. Các thương hiệu cao cấp của thành phố như Alexander Wang cũng chọn cách vận hành như vậy, vẫn trung thành với những thiết kế vượt thời gian, chỉ điểm thêm vài gam màu nổi bật trên các loại chất liệu khác như một cách để tạo ra làn gió mới cho thời trang của thành phố.
Thời trang Anh: Những thiết kế của tương lai
Trái ngược với thời trang đường băng Mỹ, những mẫu thiết kế từ sàn diễn London bao phủ một màu sáng tạo, đầy táo bạo và không tuân theo một khuôn khổ nào. Thời trang từ đường băng London là thời trang “thử nghiệm”, đó là những thiết kế khó diện trong thực tế và chúng có khả năng sẽ không bao giờ được đưa vào sản xuất dưới bất kỳ hình thức nào. Nhưng chính vì điều đó, sàn diễn London là cái nôi khơi nguồn cảm hứng thú vị.
Và Vivienne Westwood, một trong những thương hiệu nổi tiếng nhất của Vương quốc Anh, tiên phong trong phong cách punk hiện đại, sẽ là một minh chứng cho sự sáng tạo mạnh mẽ của sàn diễn London. Buổi trình diễn mùa Xuân năm 2016 được tổ chức tại một địa điểm có tên “Câu lạc bộ tình dục người ngoài hành tinh”. Thái độ và thông điệp sau những thiết kế của cô được nhân rộng ra toàn bộ thành phố. Sự tự do và sức sáng tạo bao trùm lấy những sàn diễn London.
Câu chuyện lịch sử, đặc điểm khí hậu và thời trang trên sàn diễn là những yếu tố làm nên nét khác biệt trong phong cách của các cô gái Anh và Mỹ. Vậy sự khác biệt đó được thể hiện ở những khía cạnh cụ thể nào? Cùng tìm câu trả lời ở phần 2 của bài viết.
Nhóm thực hiện
Bài viết: Tâm Như Nguồn: Tạp chí Phái đẹp ELLE Tham khảo: Mashable, Cliché, WhoWhatWhere, The Guardian