“Bước sang tuổi 30 thường được ví như một thứ gì đó thật trọng đại, như thể bạn sẽ đánh thức một con người hoàn toàn mới, nhưng tôi không bao giờ nghĩ vậy”, cô nói. Tuy vậy, khi kỷ niệm chặng cuối trong 30 năm cuộc đời và ELLE kỷ niệm 10 năm đồng hành cùng cô, qua chính lời lẽ của mình, Keira Knightley đã vẫn nhớ đến và chia sẻ về những con người, những nơi chốn, những sự kiện đã làm nên con người cô, truyền cảm hứng cho cô.
CHÚNG TA KHÔNG NHÌN NHẬN VIỆC SINH CON MỘT CÁCH NGHIÊM TÚC và xúc cảm như nó phải thế, và đó là một điều đáng xấu hổ. Tôi thấy thật lạ thường khi một nửa dân số phải trải qua một chuyện vĩ đại như thế – một việc quan trọng nhất trong cuộc đời của đa số mọi người – vậy mà, hầu như chẳng có bộ phim nào về nó cả. Tôi không nghĩ ra được một bộ phim nào về đề tài sinh con, toàn những chuyện về chết chóc và nỗi sợ hãi.
CHUYỆN MẸ TÔI KIẾM ĐƯỢC NHIỀU TIỀN HƠN BỐ TÔI bị cho kỳ quặc là một điều tôi không tưởng tượng được. Tại sao nó lại là một vấn đề? Họ luôn là cộng sự của nhau. Mẹ tôi, nhà soạn kịch và biên kịch Sharman Macdonald từ lâu đã là trụ cột chính trong gia đình. Bố tối, diễn viên Will Knightkey hoàn toàn thoải mái với điều đó và ông đã không ngừng ủng hộ hết mực.
TÊN TÔI TỪNG ĐƯỢC ĐẶT LÀ “KIERA” sau khi một vận động viên trượt băng người Nga xuất hiện trên tivi ngày nọ. Bố tôi mê cô ấy và lấy tên cô ấy đặt cho tôi. Những người đi đăng ký tên khai sinh cho tôi lại là mẹ, vì đánh vần không được chính xác nên mẹ tôi đã vô tình phát âm “ei” thay vì “ie”. Hình như khi bà quay về bố tôi đã phải thốt lên: mất rồi! Nghĩ đi, chúng ta sẽ phải làm gì bây giờ”. Và giờ đây là tôi, một cái tên bị đọc nhầm.
CELEB, ANH TRAI TÔI SỐNG NHƯ KẺ LẬP DỊ. Tôi yêu anh ấy. Anh ấy là một nghệ sĩ Foley (người chuyên tái tạo hiệu ứng âm thanh hàng ngày cho phim ảnh, truyền hình và radio), làm việc cho kênh phát thanh BBC 4. Là một nhạc cộng, một tay trống chơi math-rock, anh trai tôi thường xuyên có mặt trong các ban nhạc. Chồng tôi rất ấn tượng bởi chuyện đó, bởi xem ra đó là một công việc không dễ dàng. Celeb vận hành đầu óc hoàn toàn khác với cách của tôi. Tôi không hiểu điều anh ấy làm và anh ấy không biết đến việc của tôi. Chúng tôi như là cặp đôi anh em hoàn hảo giống kiểu: “Kia là địa bàn của anh, còn đây là của em”.
LUÔN CÓ NGƯỜI ĐÁNH GIÁ RẰNG BẠN KHÔNG LÀM NỔI ĐIỀU GÌ ĐÓ và không nghĩ rằng bạn đủ giỏi. Nhận định đó nếu đến từ một nhà chuyên môn thì bạn sẽ gặp phải những khó khăn và tiêu cực trên con đường sự nghiệp. Trái đất này là một chốn khắc nghiệt mà bạn phải học hỏi đến chừng nào bạn còn xoay cùng nó. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng khi bạn ngã gục xuống mặt đất là khi bạn học được khả năng trỗi dậy và sống sót. Mỗi khi gục ngã bạn sẽ nhận ra, luôn có điều gì đó tốt đẹp đáng để ta nhớ đến.
PHÁ VỠ NGUYÊN TẮC. Tôi ghét cái ý nghĩ rằng bạn nên mặc trang phục này hoặc trang phục kia, bởi vì điều đó làm mất đi bản chất của bạn. Từ khi còn đi học, tôi đã ghét việc ấy rồi. Đến giờ, khi đã trưởng thành, tôi càng ghét. Nếu bạn muốn đội cả một bình hoa lên đầu vì đó là điều khiến bạn hạnh phúc thì hãy cứ đội thôi, thật đấy.
KHI TÔI HỌC TẬP KHÔNG TỐT, MẸ TÔI LẤY DIỄN XUẤT LÀM PHẦN THƯỞNG CHO TÔI. Tôi chỉ được phép đi thử vai nếu cải thiện được điếm số và giữ nguyên như vậy. Nếu điểm thấp đi, tôi không được đi thử vai, bởi vì diễn xuất là tất cả những gì mà tôi từng muốn làm, tôi cho rằng đây là phương pháp giáo dục thông minh.
SON MÔI LÀ VỊ CỨU TINH THẾ GIỚI. Mẹ tôi mê mẩn nó. Tôi nhớ khi mình còn bé, nếu mẹ có một ngày chán ngắt hoặc đang phải đối mặt với một điều gì đó, bà sẽ đánh lên môi mình màu son đỏ. Tôi vẫn còn kinh ngạc bởi chuyện đó. Thế nên, nếu bạn đang trải qua việc gì đó khó khăn, bạn hãy chọn cho mình một màu son đầy sức sống và mạnh mẽ. Đó là một điều đẹp đẽ.
Xem bài đầy đủ tại ELLE số tháng 5.
Nhóm thực hiện