Showbiz vốn dĩ rất phức tạp và đầy những thị phi. Chính vì thế, không dễ để có thể tồn tại và tạo được một chỗ đứng vững chắc với nghề. Vậy thì làm cách nào để bạn có thể hoạt động trong một nơi đầy khắc nghiệt như thế? Đi tìm câu trả lời, tôi đã gặp Kathy Uyên và Trúc Diễm. Họ là hai mẫu hình nghệ sĩ thường thấy trong nghề. Với Kathy Uyên – đó là kết quả của những nỗ lực không ngừng trong quá trình rèn luyện nghề. Còn Trúc Diễm lại là sự thành công của người nổi tiếng bước ra từ một cuộc thi nhan sắc. Gần đây, họ lại cùng gặp nhau trong Âm mưu giày gót nhọn – bộ phim điện ảnh đầu tiên mà Kathy Uyên đóng vai trò nhà sản xuất. Sau buổi chụp hình chung cho ELLE tháng 10, tôi đã ngồi lại thật lâu để lắng nghe những câu chuyện làm nghề từ hai cô gái đến từ 2 thế giới showbiz hoàn toàn khác nhau…
KATHY UYÊN – ĐÔI LÚC TÔI NHƯ MỘT CON KHÙNG
Tôi – kẻ chưa từng có cơ hội tiếp xúc với showbiz tận trời Tây – rất hào hứng khi nói chuyện với Kathy Uyên vì những điều mà cô chia sẻ. Khẽ uống một ngụm cà phê, cô nói: “Chuyện hậu trường à? Có đấy nhưng tôi cũng như mọi người, chỉ nghe kể là chính chứ mấy khi được thấy”.
Hoạt động trong môi trường quốc tế rất lâu và với rất nhiều vai trò, chẳng lẽ chị chưa từng một lần chứng kiến?
Nói chính xác hơn là không có thời gian để mà chú ý tới những việc đó. Ở đó, khi bạn đắt đầu làm nghề và muốn có được những thành công thì bạn phải làm việc không ngừng nghỉ. Bạn mà có thời gian để ý tới việc người khác là coi như bạn đang thất nghiệp rồi đấy.
Có phải đó là sự cạnh tranh khốc liệt của showbiz nước ngoài mà nghệ sĩ Việt may mắn không trải qua?
Tôi nghĩ rằng đã là cạnh tranh thì ở đâu cũng như nhau cả thôi. Có điều, do những khác nhau cơ bản về nơi sinh sống nên cách thể hiện cũng không giống nhau. Tại Mỹ, để trở thành một diễn viên và được chú ý là một việc vô cùng vất vả. Bạn gần như không thể làm gì nếu không có quản lý. Họ được phân biệt theo các cấp bậc, vai trò rõ ràng. Quản lý cấp càng cao thì bạn càng có thêm những cơ hội đổi đời nhưng họ không nhận những diễn viên chưa có gì cả. Họ là nhà kinh Hai người phụ nữ đẹp trở thành diễn viên từ hai nền tảng khác nhau, hai hoàn cảnh khác nhau, hai đất nước khác nhau và trải qua những thử thách khác nhau cùng ngồi lại với ELLE để chia sẻ về con đường đi, hoài bão và cả những xúc cảm của mình trước thế giới showbiz đầy cạnh tranh và thị phi nhưng cũng nhiều cơ hội. Kathy Uyên – Trúc Diễm doanh, họ phải nhìn vào khả năng kiếm tiền của bạn. Hay nói cách khác, các diễn viên thuộc sự quản lý của họ là đã có đầy đủ kinh nghiệm diễn xuất, khả năng sinh lợi nhuận. Tiếp đến, bạn phải nằm trong hội các diễn viên chuyên nghiệp nữa thì họ mới nhận bạn. Nên với một người mới thì việc đầu tiên là phải làm việc không ngừng để được vào hội này và có được quản lý tốt. Chỉ riêng việc này thôi là đã đủ khiến bạn không còn thời gian để nghĩ ngợi chuyện khác rồi.
Vậy còn với riêng Kathy Uyên thì như thế nào?
Cũng vậy chứ sao! Tôi vẫn nhớ có những lúc mình như con khùng khi phải chạy đi casting 4-5 nơi liên tục trong một ngày. Chẳng có thời gian để nghỉ. Ăn, ngủ, thay quần áo, trang điểm ngay trong xe hơi. Vừa là bà nội trợ xong, một giờ sau đã phải hóa thân thành gia sư hay cô nàng đỏm dáng. Khi có một lời mời casting, chẳng ai dám từ chối. Mà đã nhận thì phải chuẩn bị rất kỹ, chẳng dám sơ suất. Có những vai tôi phải tập cả tuần lễ liên tục mới xong mà chưa biết là khi thử vai có đậu hay không. Khi dọn về Los Angeles, tôi không dám đi đâu xa cả. Lúc nào cũng quanh quẩn ở đó vì chỉ cần mình từ chối một lần là khả năng không được gọi casting nữa rất cao.
Việc phụ thuộc hoàn toàn vào quản lý có khiến xảy ra những điều tiêu cực trong mối quan hệ với diễn viên?
Không đâu! Họ bận lắm. Đa phần làm việc qua email, chẳng mấy khi bạn gặp được họ. Có khi cả tháng mới gặp một lần ở văn phòng. Ai cũng có công việc riêng và luôn phải chạy theo thời gian. Vậy thì bạn nghĩ xem có còn thời gian để tạo scandal nữa hay không? Mà thú thật, giữa một rừng diễn viên nhiều như ở Mỹ thì dẫu có tạo scandal thì cũng chẳng ai để ý. Trừ khi bạn đã tới được một cấp độ nhất định nào đó. Cho nên, cách duy nhất để người ta chú ý tới bạn là các sản phẩm có chất lượng.
Nhiều người vẫn cho rằng làm trong showbiz thì yếu tố may mắn mới là điều quyết định cho thành công?
Nếu không nỗ lực thì sẽ không có may mắn nào xảy ra hết. Bạn bắt buộc phải làm việc liên tục thì mới có cơ hội gặp được những điều đó, như một luật bất thành văn rồi.
Phải chăng vì thế nên chị quyết định về Việt Nam để làm việc cho đỡ áp lực hơn?
Cũng không hẳn. Không thể so sánh được là ở Việt Nam sẽ không áp lực hơn ở Mỹ. Tôi nghĩ showbiz ở đâu cũng như nhau. Ở Mỹ có áp lực kiểu Mỹ thì ở Việt Nam có áp lực kiểu Việt Nam. Nhưng mà đúng là làm việc ở quê nhà thì tôi có dư thời gian để gặp gỡ bạn bè cũng như thư giãn. Giai đoạn tôi ở Việt Nam để thực hiện phim Âm mưu giày gót nhọn thì lịch làm việc ở Mỹ tạm ngưng. Khi tôi trở về thì mọi thứ lại tiếp tục. Các quản lý lại tiếp tục lên lịch casting, hoạt động… TRÚC DIỄM – SHOWBIZ KHÔNG PHẢI LÀ MÔI TRƯỜNG CỦA TÔI
Khác với câu chuyện của Kathy Uyên, con đường làm nghề của Trúc Diễm lại đầy sóng gió khi luôn phải sống chung với những tin đồn, những câu chuyện không có thực mà người khác nói về mình. “Showbiz cạnh tranh quá khốc liệt, rất khó để tin một người. Ai cũng sợ người khác hãm hại nên lòng tin trở thành một thứ rất xa xỉ. Nhưng tôi luôn tin rằng, đâu đó trong giới này, người ta vẫn thương yêu nhau, giúp đỡ nhau…”.
Ấn tượng đầu tiên của chị về nghề như thế nào?
Đến giờ tôi vẫn nhớ, sau khi đoạt giải Á hậu Việt Nam qua ảnh, ba tôi phản đối không cho tôi theo nghề người mẫu vì ông cho rằng nghề này phức tạp quá. Tôi thì không thấy vậy! Lúc đó, tôi còn hồn nhiên lắm và thực tế là mọi việc rất bình thường. Mọi việc trong năm đầu tiên rất thuận lợi, chẳng có gì xảy ra hết. Chỉ đến năm thứ hai thì sóng gió mới bắt đầu, tôi mới thấm thía hết những “phức tạp” của nghề.
Tức là bắt đầu học đón nhận những thị phi?
(Cười) Ừ, đủ thể loại. Người ta nói xấu tôi rất nhiều, họ bảo tôi giật sô, phá giá, hét giá… Nhiều câu chuyện được dựng lên một cách rất tài tình mà bản thân tôi nghĩ hoài cũng không thể hiểu. Mình có làm gì họ đâu mà họ làm thế với mình? Thậm chí, có người còn ác miệng đến mức bảo rằng mẹ tôi chở tôi đi làm gái nữa. Nghe mà rất tức giận. Giai đoạn mà tôi được chú ý nhiều, hợp đồng quảng cáo đến liên tục thì những điều này diễn ra càng dày đặc. Đã từng có một phong trào “ngầm” nhằm mục đích tẩy chay tôi trong giới. Tôi gần như bị cô lập với mọi người. Có những khi trên đường mẹ chở về nhà, tôi cố gắng không khóc nhưng nước mắt thì cứ chảy ra một cách không kiểm soát…
Và từ đó, chị cũng trở nên khép mình hơn trong giới?
Đó là một cú sốc trong nghề, nhiều lúc đi làm tôi chẳng buồn nói chuyện với ai, chỉ chào hỏi qua loa cho có chứ không chủ động bắt chuyện. Hiện tại thì mọi chuyện cũng bình thường rồi. Bây giờ, tôi cũng đã có được một vị trí tương xứng trong nghề nên những điều đó đã không còn ảnh hưởng nhiều đến mình. Nhưng đúng là niềm tin của mình đã giảm đi ít nhiều…
Những sóng gió của giới showbiz rất dễ khiến người ta bỏ cuộc.Điều gì đã giữ chị lại cho đến thời điểm này?
Khó nói lắm, để gắn bó với nghề thì là cả một quá trình chứ không phải ngày một ngày hai. Ban đầu, khi vừa đoạt giải Á hậu, tôi theo nghề chỉ vì một lý do đơn giản là nó giúp tôi trang trải được phần nào tiền học phí. Lúc đó tôi học trường quốc tế nên chi phí cũng khá là đắt đỏ. Rồi khi những chuyện từ trên trời đổ xuống, tôi đã bị suy sụp rất nhiều. Khi bình tĩnh lại thì tôi nhận ra nếu như mình bỏ cuộc vì những lời đặt điều, dối trá đó thì chẳng phải là quá… yếu ớt hay sao? Cách duy nhất để phản pháo là phải đứng lên làm việc tiếp. Thật chẳng dễ dàng gì nhưng rồi những người làm việc với mình họ cũng nhận ra được đâu là sự thật. Những lời ong tiếng ve kia vang mãi rồi cũng im. Tính tôi chẳng bao giờ so đo với người khác cái gì cả, lại chẳng có chiêu trò gì hết ngoài chuyện cố gắng hết sức mình. Nhiều khi tôi cảm thấy buồn lắm khi công sức phấn đấu nhiều năm của mình lại không bằng một lần chiêu trò của người khác. Có lúc tôi thấy mình không thuộc về showbiz. Tuy vậy, có lẽ là cái duyên của nghề vẫn còn nhiều nên chưa dứt được. Nhiều lúc nghỉ ngơi cứ tưởng là sẽ thôi không làm nữa thì lại thấy nhớ nghề kinh khủng. Đi làm những công việc khác, đa số người ta toàn trêu ghẹo vì mình là hoa hậu, á hậu chứ chẳng ai thực sự muốn làm việc nghiêm túc. Nhiều lần quá nên đâm ra nản rồi lại quay về với nghề (Cười lớn).
Biết dừng lại đúng lúc
Không bao giờ ngừng phấn đầu là điều mà tôi thích nhất khi nhắc đến hai cô gái này. Cho dù xuất phát điểm của bạn có chút may mắn như Trúc Diễm, hay chẳng có gì như Kathy Uyên thì việc luôn tôi rèn nghề nghiệp một cách nghiêm túc luôn là thứ đưa bạn đến với thành công. Câu chuyện của chúng tôi cứ thế được nối dài đến những ngã rẽ bất ngờ trong sự nghiệp của cả hai…
Từng xuất hiện với vai trò ca sĩ rồi nhanh chóng quay lại làm diễn viên. Đó có phải là một cuộc dạo chơi hay là một quyết định đổi nghề không thành công?
Kathy Uyên: Thời gian đó tôi chưa thoát được khỏi vai diễn Chi Mai của Để mai tính. Diễn vai ca sĩ, xong nhập tâm quá nên cũng từng muốn trở thành ca sĩ. Sau đêm diễn ra mắt, một vài người cũng gọi show đi hát nhưng tôi đều từ chối vì… sợ. (Cười lớn) Tôi hát là trước nhất để cho mình vui nhưng còn để kiếm tiền thì phải suy nghĩ thật kỹ. Nếu muốn đi hát, tôi sẽ phải tập tành đủ thứ và lên kế hoạch chi tiết cho việc này. Ngẫm đi ngẫm lại thì đam mê diễn viên vẫn lớn hơn. Tôi thích là một diễn viên đóng vai ca sĩ hơn…
Trúc Diễm: Thú thật là chuyển sang ca hát với “âm mưu” tăng thu nhập là chính. (Cười lớn) Khi tham gia ca hát tôi đã xác định mình sẽ là một ca sĩ giải trí nên cũng không cần thiết phải sở hữu một chất giọng quá xuất sắc. Nhưng sau đó, khi bắt đầu tôi mới thấy hết những khó khăn. Để có thể làm một ca sĩ giải trí thành công thì phải có một tiềm lực kinh tế rất mạnh. Tôi lại toàn tự thân vận động bằng chính những đồng tiền do mình làm ra nên điều này trở nên vượt quá khả năng, nên tôi quyết định phải dừng lại. Điều đó không có nghĩa là tôi bỏ cuộc hay sợ hãi, mà chỉ đơn giản là tôi không muốn mình phải phí sức lực và tiền của vào những điều mà mình chưa sẵn sàng tuyệt đối.
Nhưng qua đó cũng cho thấy sự ôm đồm nhiều nghề của nghệ sĩ thường luôn gây ra những ồn ào cho khán giả. Nhất là khi nó không được như ý muốn?
Kathy Uyên: Nghệ sĩ làm nhiều nghề có sao đâu, nhưng phải phân biệt rõ giữa đam mê với thích. Thích thì bạn có thể làm nó bất cứ lúc nào và bằng nhiều cách. Nhưng đam mê thì phải nuôi dưỡng và sống cùng với nó rất lâu chứ không phải đùng một phát là có được. Ngày xưa, tôi học đại học với mong muốn sau này mình có được một công việc ổn định có liên quan đến điện ảnh. Lúc đó, tôi nghĩ nghề diễn viên dù thích thật nhưng thu nhập lại bấp bênh quá nên chẳng nghĩ xa hơn. Trong quá trình học, tôi đăng ký học tất cả các môn liên quan đến điện ảnh – có cả diễn xuất. Khi tốt nghiệp, tôi quyết định là diễn viên và tìm cách sống với nghề. Đó là lúc tôi khẳng định được rằng đam mê của mình là làm diễn viên. Đến giờ cũng chỉ có một, còn thích và làm những cái mình thích thì nhiều lắm. Từ ca hát, MC cho đến làm nhà sản xuất tôi cũng đã từng làm qua đấy thôi…
Trúc Diễm: Trên lý thuyết, người ta vẫn bảo “làm gì thì làm một nghề thôi cho nó chắc ăn” nhưng thực tế thì đâu phải vậy. Khi mọi thứ mỗi ngày càng đắt đỏ hơn thì liệu một nghề có đủ giúp bạn sống? Nghệ sĩ cũng vậy thôi nên họ phải “cày” nhiều nghề để có thể tồn tại. Vì vậy, khi bất kỳ nghệ sĩ nào nhảy sang việc “trái chuyên môn” mà không thành công thì cũng hãy cảm thông với họ. Đừng nên chỉ trích quá nhiều, họ đang lao động bằng chính sức lực để kiếm sống. Tính ra, họ vẫn xứng đáng được khen nhiều hơn những người không làm gì hết mà lúc nào cũng khoe xe này áo nọ mà… Đúng không?
Có bao giờ hai chị nghĩ đến việc kiếm cho mình một tấm chồng đại gia để có thể an nhàn hơn như nhiều người khác vẫn làm?
Kathy Uyên: Chưa bao giờ tôi nghĩ đến việc này cả. Tại sao phải sống nhờ vào một người khác trong khi mình vẫn còn có thể lao động chứ? Hôn nhân thì phải đến từ tình yêu chứ không thể bắt nguồn từ bất cứ mục đích nào khác. Tôi đang có người yêu và rất hạnh phúc. Chúng tôi quen nhau đã lâu và tôi cũng bắt đầu nghĩ đến một gia đình rồi.
Trúc Diễm: Tôi không thích bị phụ thuộc bất cứ cái gì vào người khác. Nên dù có lấy chồng thì tôi cũng vẫn sẽ làm việc không ngừng. Dù ít hay nhiều thì mình vẫn phải kiếm ra được thu nhập chứ không để chồng nuôi được. Người phụ nữ nếu đánh mất đi sự độc lập này thì cũng sẽ mất đi chính mình cũng như mất đi sự quyến rũ rất riêng biệt.
Cám ơn Kathy Uyên và Trúc Diễm rất nhiều.
Nhóm thực hiện
Chỉ đạo mỹ thuật: Dzũng Yoko - Sản xuất: Phương Thủy Phỏng vấn: Khắc Trung - Ảnh: Trọng Đức - Trang điểm: DY, Gia Trí Tóc: Daniel Wong - Stylist: Hứa Khánh Linh, Phương Anh Trang phục: Christian Louboutin, Bebe, Karen Millen, Steve Madden