Những ngày dài ở yên trong nhà vì đại dịch, cảm xúc của Lam cũng không tránh khỏi những buồn nản và trùng lắng. Với Lam, vải vóc quần áo là da thịt nhưng giờ mình lại không được sờ, được chạm nên cảm giác bị đè nén hệt một chiếc lò xo chưa được bung ra, như một bóng đêm dài dẵng… Nhưng tất cả cảm xúc đi qua, trồi lên, lặn xuống tận đáy rồi mình sẽ tìm ra cái lõi của mình, trọng tâm của mình là gì và tiếp bước. Trong thời gian này Lam vẫn duy trì dậy sớm, tập yoga, quan sát bản thân và tìm lại những gì bấy lâu mình đã không quan tâm đến như những cuốn sách, âm nhạc. Ngồi nhìn bờ sông, nhìn nắng trên lá cây để cảm nhận từng khoảnh khắc biết ơn trong đời. Lam tập nấu những món ăn Ấn Độ Ayurveda và cảm thấy thích thú vì gia vị, màu sắc của nó. Lam chia sẻ những bữa cơm cùng những người khó khăn ngoài xã hội, những hành động nhỏ nhưng giúp mình thấy an bình.
BÀI LIÊN QUAN
Chân dung NTK Li Lam “hoang dại và đàn bà”
Phải nói rằng, trong thời gian đại dịch này, yoga như một người bạn tâm giao của Li Lam. Power yoga, Yin yoga hay Flow yoga Lam đều thích và luyện tập. Bản chất của yoga là sự soi ánh sáng của nhận thức vào những góc tối nhất của cơ thể và tâm hồn. Lam thực tập yoga từ rất lâu và mỗi ngày là những trải nghiệm khác nhau. Trong 4 tháng ở nhà, không còn sáng tạo quay cuồng, Lam buộc phải quay về với chính mình và chánh niệm với yoga. Càng trải nghiệm Lam càng thấy đó như một cuộc hành hương cho thân xác và trí não với bất tận kiến thức, thoát ly khỏi những xao động, mơ hồ. Mỗi ngày trong đại dịch, Lam dành trọn thời gian cho việc luyện tập và không biết từ lúc nào cơ thể trở nên nhẹ bẫng, đi vào tận ngóc nghách khô khan… để tự chữa lành vết thương trong lòng, trào dâng yêu thương, hạnh phúc mới mẻ trong mình. Yoga đã giúp Lam có một bầu trời riêng, một không gian vô cùng tận để cảm nhận bay bổng trong một phong cảnh tự do. Yoga đã giúp Lam gieo những mầm xanh mơn mởn trong trái tim mỗi ngày. Yoga giúp Lam nhìn thấy một dòng nước chảy qua những khúc quanh co hay một dòng nước chảy đều chậm rãi, nhịp nhàng.
BÀI LIÊN QUAN
Thế giới của Li Lam: Thực tế, phù du,…
Khoảnh khắc trôi qua như thế nào, ký ức như thế nào mới trở thành điều quan trọng? Sau cùng thì chúng ta vẫn muốn nắm giữ một cơn gió giúp cân bằng và làm dịu mát tâm trí. Tất cả những gì bạn cần làm là nhìn và chạm đến nó.
Nhóm thực hiện
Bài: Thùy Trang Ảnh: Trang Hoàng Nguồn: Tạp chí Phái đẹp ELLE