Khác với những bô phim đi theo mô-típ gây sốc, những phân cảnh bạo lực hay đi sâu vào sự tăm tối của lòng người, Dưa Hấu Lấp Lánh tươi sáng và hài hước nhưng lại gây nhói lòng bằng những nỗi đau trong quá khứ ám ảnh nhân vật. Bộ phim là cuộc hành trình góp nhặt yêu thương từ một thời quá vãng để chữa lành tổn thương ở hiện tại. Vẫn khắc họa những lần đầu tiên biết yêu của học sinh trung học, những mối tình trong sáng không toan tính, những ước mơ, những câu chuyện tình bạn, bộ phim với những chất liệu quen thuộc đã làm mới mình như thế nào và gây bất ngờ cho khán giả ra sao?
Bản hòa phối thanh âm của hiện tại và quá khứ
Dưa Hấu Lấp Lánh là chuyến hành trình ngược thời gian, nơi Eun Gyeol tìm thấy những câu chuyện “hồi xưa” của bố mẹ. Một ý tưởng không mới nhưng được khai thác một cách vô cùng sáng tạo.
Hai tập đầu tiên giới hạn trong góc nhìn của Eun Gyeol. Do bố mẹ và anh trai đều là người khiếm thính, cậu bé trở thành âm thanh kết nối gia đình với thế giới bên ngoài. Eun Gyeol thông minh, hiểu chuyện và tự mình gánh vác tất cả khó khăn trong suốt hành trình trưởng thành. Cậu che giấu ước mơ theo đuổi âm nhạc để hoàn thành ước vọng của bố mẹ, nhưng không ai thực sự biết cậu ấy nghĩ gì.
Cho đến khi bùng nổ tranh cãi gay gắt với bố, Eun Gyeol tình cờ phát hiện một cửa hàng âm nhạc kỳ lạ và bất ngờ vượt thời gian trở về năm 1995. Tại mốc thời gian này, cậu gặp bố Ha Lee Chan khi ông ấy đương tuổi học trò và phát hiện ra rằng hóa ra bố không phải là người khiếm thính bẩm sinh, rằng ông ấy đã từng là một thiếu niên dương quang rực rỡ, có thể nói, có thể hát. Bi hài hơn nữa, cậu nhận ra bố đang cố gắng lập một band nhạc để tỏ tình với nữ thần Cello Se Kyung, chứ chẳng phải mẹ Yoon Cheong A của mình. Để đảm bảo sự ra đời của bản thân trong tương lai và tìm kiếm lý do của chuyến du hành thời gian này, cậu bắt đầu tham gia vào hành trình trưởng thành của bố mẹ như một người bạn. Công cuộc tác hợp tình yêu cho bố mẹ của Eun Gyeol trở nên khó khăn gấp bội khi Se Kyung quyết định từ bỏ du học và bất ngờ thay đổi tính cách như trở thành một con người hoàn toàn khác.
Từ đây, câu chuyện không còn là những gì Eun Gyeol thấy, mà trở nên khách quan hơn bằng góc nhìn của Lee Chan, của Cheong A, của những người trưởng thành từ thanh xuân đó. Những nhầm lẫn, những mối quan hệ tình bạn, tình yêu chồng chéo tạo nên vô số câu chuyện “dở khóc dở cười”, dẫn dắt người xem trải nghiệm cảm xúc song song, vừa vui vẻ tận hưởng cảm giác hoài niệm thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng, vừa không khỏi lo lắng những bất hạnh sắp xảy đến với những cô cậu thiếu niên ngây ngô này.
Bộ phim đặc biệt lôi cuốn bởi những bất ngờ từ nhỏ cho đến lớn được lồng ghép trong cách sắp xếp những phân cảnh hiện tại và quá khứ khiến cho câu chuyện được chuyển hướng liên tục.
Dưa Hấu Lấp Lánh phủ những gam màu sáng nhẹ lên những khung hình thanh xuân trong veo, tô điểm cho bao rung động chẳng nói thành lời. Vắng những tòa nhà xa hoa, phim tập trung ống kính vào những góc phố nhỏ, khi thì bình dị như con đường đến trường, căn nhà bán hầm, khi thì đậm chất cổ tích như cửa hàng nhạc cụ bí ẩn hay bốt điện thoại xuyên thời không dưới ánh trăng huyền ảo. Phần nhìn của bộ phim mang đến một bầu trời hoài niệm những tháng ngày của thế kỷ trước, mang lại sự gắn kết cho những khán giả cùng thế hệ và kích thích trí tưởng tượng của những người trẻ chưa từng đi qua thời kỳ ấy.
Một chuyển động của cánh bướm có thể dẫn đến những thay đổi to lớn, liệu sự hiện diện của Eun Gyeol ở thời điểm quá khứ có thể dẫn đến những biến động nào trong tương lai?
Thanh âm trong trẻo của dàn diễn viên trẻ tài năng
Một lý do quen thuộc nhưng vô cùng quan trọng để lý giải sức hút của phim Hàn chính là dàn diễn viên tài năng với nhan sắc gây thương nhớ. Dưa Hấu Lấp Lánh sở hữu những gương mặt trẻ trung và tràn ngập hơi thở thanh xuân.
Dù đã nhiều lần vào vai nam sinh trung học nhưng Choi Hyun Wook không lặp lại chính mình khi mỗi thiếu niên anh hóa thân đều có điểm nhấn riêng biệt. “Trai đẹp lớp 7” ngây ngô trong Twenty Five, Twenty One, kẻ bạo lực học đường phải nhận cái kết đắng trong Taxi Driver hay nam sinh cá biệt hết mình vì nghĩa trong Weak Hero Class 1… tất cả đã giúp cho nam diễn viên Gen Z chứng minh thực lực và thăng tiến mạnh mẽ trên đường đua điện ảnh Hàn Quốc. Tất nhiên là Choi Hyun Wook không gặp khó khăn khi thể hiện một Han Lee Chan ngây thơ, trẻ con nhưng giàu tình cảm và vô cùng tinh tế. Phản ứng hóa học giữa anh và “con trai” Eun Gyeol do Ryeo Un thủ vai đã mang đến những khoảnh khắc hài hước thú vị.
Tương tự Choi Hyun Wook, Ryeo Un cũng đã tích trữ kinh nghiệm phong phú trong dòng phim học đường với 18 Again và Girl’s World. Tái xuất trong Dưa Hấu Lấp Lánh, anh đã miêu tả xuất sắc những sắc thái của nhân vật chính – trầm tĩnh trong hình tượng con ngoan, cá tính nổi loạn lúc hòa mình vào âm nhạc và ngây ngô giữa bao tình huống éo le của hành trình xuyên không. Đặc biệt, cuộc đối đầu câm lặng giữa Eun Gyeol và bố trong giây phút giận dữ đỉnh điểm đã dệt nên màn diễn xuất không cần nhiều lời mà vẫn chạm được vào khán giả. Trong khía cạnh tâm tối nhất của nhân vật, tài năng của Ryeo Un đã thực sự tỏa sáng.
Vai diễn của Seol In Ah có phần đặc biệt hơn khi cô phải thể hiện hai thái cực tính cách trái ngược nhau trong nhân vật. Nữ diễn viên đã đảm đương trọn vẹn hình tượng tiểu thư Se Kyung thanh lịch với những biểu cảm tinh tế, vừa hé lộ vừa che giấu những tổn thương bên trong. Seol In Ah đã thể hiện xuất sắc một “Se Kyung” đáng yêu nhưng vô cùng mạnh mẽ tìm cách “giết chết chính mình”.
Nét đẹp trong trẻo và lối diễn xuất tự nhiên của Shin Eun Soo là mảnh ghép cân bằng tuyệt vời cho bộ tứ nhân vật chính của Dưa Hấu Lấp Lánh. Cô khắc họa Cheong A có nội tâm phức tạp một cách xúc động và tạo ra nhiều điểm nhấn đáng nhớ. Bên trong vẻ ngoài lạnh lùng là những tổn thương từ quá khứ không mấy hạnh phúc, để rồi khi trút bỏ những lớp gai góc, cô vẫn là một cô bé đáng yêu khi đem lòng yêu mến một ai đó.
Xem thêm
• Hoài niệm tuổi thanh xuân với 10 bộ phim Hàn Quốc học đường gần đây
• 5 bộ phim Hàn Quốc đề tài siêu nhiên đáng chú ý nhất
• Điểm danh 8 bộ phim Hàn ấm áp dành cho hội người hướng nội
Thanh âm kết nối tuổi trẻ, ước mơ và tình yêu
Không chỉ là câu chuyện của tuổi trẻ, Dưa Hấu Lấp Lánh còn khéo léo phơi bày những tổn thương âm ỉ bên dưới sự yên bình, phẳng lặng. Những nỗi đau đều không được kể thành lời, mà ngân vang qua những đôi tay – đôi tay thể hiện ngôn ngữ ký hiệu và đôi tay gảy lên dây đàn.
Eun Gyeol là một đứa trẻ hiền lành, giỏi giang, khiến người lớn yên tâm và tự hào. Cậu ấy không ngừng lắng nghe, không ngừng cất tiếng nói để bảo vệ gia đình nhưng chính bản thân lại không thể phát ra âm thanh từ đáy lòng mình. Cậu tìm thấy sự giải phóng khi chơi đàn, qua những nốt thanh âm ngân vang biểu đạt tâm hồn và tình yêu. Từ thuở bé cho đến khi chạm tuổi thiếu niên, Eun Gyeol đều gánh vác áp lực bởi hai chữ niềm tin, bức bối trong cuộc sống của chính mình khi mắc kẹt trong cảm giác tội lỗi do chuyện không may trong quá khứ và không thể theo đuổi niềm đam mê âm nhạc. Mâu thuẫn bắt nguồn từ thanh âm, nhờ phép màu của thanh âm và Eun Gyeol đã dùng thanh âm từ đôi tay để kết nối và thấu hiểu bố mẹ.
Nhận thức được mình là búp bê mà người chồng tặng cho người vợ không thể vượt qua nỗi đau mất mát con gái, Se Kyung bắt đầu luyện đàn Cello để nhận được sự chú ý của mẹ nuôi và tuân theo mọi sắp xếp của bà mà không một lời than vãn.
Thế giới của Cheong A vẫn luôn tĩnh lặng kể từ khi cô chào đời và trở nên tịch mịch đến nghẹt thở trong sự bạo hành tinh thần của mẹ kế, sự cô lập của bạn bè. Dẫu thế, cô vẫn sẵn sàng mở lòng đón nhận những âm thanh xa lạ hiện hữu qua nhiều dáng hình khác nhau. Đó là thanh âm lấp lánh trong nụ cười của Ha Lee Chan, ngân rung dịu dàng trong cử chỉ ân cần của Se Kyung và bao nhiêu tiếng nói trầm bổng trong ngôn ngữ ký hiệu của Eun Gyeol.
Trong phim, nhân vật nào cũng có một nỗi niềm không thể giãi bày. Tuy nhiên, Dưa Hấu Lấp Lánh không khai thác chúng một cách quá đau buồn. Khoảnh khắc tỏa sáng đôi khi không xuất phát từ những điều lấp lánh hay huyên náo bên ngoài, mà từ việc ta không ngừng hy vọng những điều giản dị sau bao vết thương lòng. Những dáng hình thanh âm có thể nhỏ bé trong vũ trụ, nhưng sẽ có sức mạnh ngân vang đến những trái tim đồng điệu với bạn.
BÀI LIÊN QUAN
Thanh âm vượt ngưỡng giữa các thế hệ
Dù không hẳn là bề nổi của câu chuyện, Dưa Hấu Lấp Lánh còn đưa người xem khám phá sắc thái mới về khoảng cách thanh âm giữa bố mẹ và những đứa trẻ.
Có bao nhiêu người con cũng như Eun Gyeol? Yêu thương bố mẹ nhưng cũng có lúc giận hờn, oán trách họ vì không hiểu cho mình. Có bao nhiêu người nghĩ như con gái của Se Kyung? Nếu không có sự tồn tại của mình thì hẳn là mẹ đã hạnh phúc hơn.
Trước khi trở thành bố mẹ, họ cũng là những cô bé, cậu bé, cũng biết buồn, biết đau, cũng có một hành trình dài để trưởng thành. Hình ảnh người bố, người mẹ đọng lại trong tâm trí những đứa con lại không phải là hình ảnh đẹp nhất tuổi thanh xuân của họ. Bởi lẽ, hành trình trưởng thành có thể làm phai mờ ánh sáng lấp lánh của một người. Không còn nhiều những giây phút tự do tận hưởng cuộc sống, những thiếu niên phải lao vào một vòng luẩn quẩn của cơm áo gạo tiền và trách nhiệm ngày càng đè nặng. Nếu không quay ngược thời gian, Eun Gyeol đã không thể biết bố thực chất vô cùng ồn ào và luôn tỏa sáng với nụ cười phóng khoáng với chút ngây ngô trong những ngày nắng Hạ của ký ức. Sau nhiều thập niên bươn chải, người đàn ông đã không còn thanh âm của mình nhưng luôn cố gắng hết sức bảo vệ gia đình nhỏ trước mọi sóng gió. Còn mẹ Cheong A, bà của hiện tại là một người phụ nữ hiền dịu nhưng đâu biết rằng bà đã sống trong bóng tối quá lâu để có thể học cách yêu thương bản thân và những người xung quanh.
Đôi khi, chúng ta hưởng thụ tình yêu thương của họ mà chẳng quan tâm đến việc họ thích gì, thậm chí còn chẳng hiểu họ là ai. Đơn giản là bố mẹ không hoàn hảo. Những kỳ vọng hay phán xét của họ phần nhiều xuất phát từ sự cách biệt thế hệ, từ sự vất vả mà bố mẹ đã từng trải qua. Chính từ việc đặt họ vào tình huống nảy sinh nhiều bất đồng, dẫn đến vượt ngưỡng tần số để thấu hiểu nhau.
Giữa những yêu, thương, ghét, hận thì lòng khoan dung và sự chấp nhận là cách để chúng ta trân trọng nhau hơn. Bạn có thể bắt đầu hành trình “xuyên không” tìm về những câu chuyện xa xưa đang chờ được kể lại, mượn yêu thương từ quá khứ để chữa lành hiện tại và bồi đắp tương lai.
Nhóm thực hiện
Bài: Xuân Yến