Đã khá lâu kể từ lần cuối chị trò chuyện với ELLE Việt Nam. Trong những năm qua, hành trình nghệ thuật của chị hẳn đã trải qua nhiều thay đổi, đặc biệt là với việc ra mắt album Throwback Lullabies. Ngoài âm nhạc, còn những dấu mốc quan trọng nào khác trong cuộc sống của chị?
Cuộc sống của tôi có nhiều thay đổi lớn trong thời gian qua. Năm 2023, tôi tổ chức đám cưới tại Hội An. Sau đó, tôi cùng chồng thực hiện dự án âm nhạc điện tử Double Touch và đi lưu diễn khắp thế giới.
Năm 2022, tôi ra mắt album The Princess and the Piano, chuyển những ca khúc quen thuộc của Disney sang những giai điệu piano. Khi đại dịch Covid qua đi, tôi lại được trở về với sân khấu – niềm đam mê cháy bỏng của mình. Chuỗi ngày lưu diễn dày đặc khiến tôi phải đợi đến tận năm ngoái mới có thể dành thời gian thu âm album mới Throwback Lullabies.
Điều gì đã truyền cảm hứng cho chị tạo nên album Throwback Lullabies?
Ý tưởng này bắt nguồn từ album Disney trước đó – nơi tôi chuyển thể nhạc hoạt hình sang piano và bất ngờ được đề cử giải ARIA – giống như giải Grammy của Úc – ở hạng mục nhạc thiếu nhi. Điều này khá bất ngờ vì khán giả của tôi chủ yếu là người trưởng thành. Khi bàn về album mới, hãng đĩa Universal Australia đề xuất làm nhạc ru. Tôi luôn thích biến những bài hát sôi động thành giai điệu nhẹ nhàng, như việc chuyển Gangsta’s Paradise từ một bản hip hop mạnh mẽ thành một khúc ru êm dịu. Khi bỏ đi những nhịp điệu dồn dập, bài hát mang một màu sắc hoàn toàn mới.
Nhiều người bạn của tôi giờ đã làm cha mẹ, phải đi ngủ sớm cùng con thay vì ra ngoài gặp gỡ nhau vào buổi tối. Tôi hy vọng họ có thể mở những bài hát này để ru con ngủ, và họ cũng được thư giãn. Đây là những bài hát gắn với tuổi trẻ của họ, những bài họ từng nghe khi đi chơi cùng bè bạn, vì vậy nó mang đến niềm vui và cảm giác hoài niệm.
BÀI LIÊN QUAN
Chị có gặp thử thách nào trong việc biến những bài hát sôi động như “Gangsta’s Paradise”, “Creep” hay “Thong Song” thành nhạc ru không?
Từ danh sách 30-40 bài, tôi lần lượt thử nghiệm trên piano. Nhiều bài không phù hợp do tempo quá nhanh hoặc giai điệu không hợp khi chỉ chơi bằng piano. Tôi thường thử nghiệm các bản phối mới tại concert. Nếu khán giả nhận ra bài hát và ấn tượng với nó, đó là dấu hiệu tích cực.
Tại sao chị lại chọn những bài hát cuối thập niên 90 và đầu 2000 để chuyển thể thành nhạc ru?
Đó là thời kỳ tôi lớn lên. Tôi yêu những giai điệu của thời đại đó. Nhạc thập niên 90-2000 có những giai điệu rất đẹp và dễ nhớ. Đó cũng là thời kỳ âm nhạc mang lại nhiều niềm vui. Có nghiên cứu chỉ ra rằng chúng ta ghi nhớ lời bài hát tốt nhất ở những năm đầu của tuổi thiếu niên. Thật vậy, tôi vẫn có thể nhớ hầu hết lời của những bài hát thời đó, trong khi những bài mới nhất trên radio thì không.
Là album solo thứ ba cùng Universal Music Australia, “Throwback Lullabies” mang ý nghĩa như thế nào trong hành trình âm nhạc của chị?
Đối với tôi, đó là khả năng kết nối với nhiều thế hệ khán giả khác nhau. Mọi người thường nghĩ nhạc ru dành cho trẻ em, nhưng thật ra đây là thể loại nhạc để giúp bạn thư giãn và đi vào giấc ngủ. Bằng cách chuyển thể những bài hát từ các thể loại khác thành nhạc thư giãn, tôi hy vọng có thể lan tỏa âm nhạc piano với nhiều người hơn, xóa bỏ rào cản về độ tuổi và thế hệ.
Được một hãng đĩa danh tiếng như Universal chú ý là điều tôi luôn mơ ước từ nhỏ. Họ tôn trọng tầm nhìn nghệ thuật của tôi, không áp đặt mà cùng trao đổi, góp ý. Với tôi, phát hành album là để lại di sản vĩnh cửu, quan trọng không kém biểu diễn trực tiếp.
Chị hy vọng album này sẽ mang đến những cảm xúc gì cho người nghe, đặc biệt là những người đã lớn lên cùng âm nhạc thập niên 90-2000?
“Hoài niệm” là từ khóa quan trọng với tôi. Tôi muốn gợi lên những ký ức, những khoảnh khắc suy tư, nhưng theo hướng tích cực. Album cũng là cầu nối giữa các thế hệ – cha mẹ có thể gắn kết với con cái qua âm nhạc. Âm nhạc không lời giúp gia tăng sự tập trung và cho phép tâm trí chúng ta thả trôi tự do hơn.
“Throwback Lullabies” theo đuổi phong cách chuyển thể độc đáo như “The Princess & The Piano”. Chị có dự định khám phá các thể loại khác trong tương lai không?
Âm nhạc là một hành trình không ngừng khám phá. Tôi thích biến những điều bất ngờ thành nhạc cổ điển – từ hip hop đến indie rock như Radiohead hay Teenage Dirtbag. Mục đích là để đưa nhạc cổ điển đến gần hơn với công chúng. Thật may mắn khi những ca khúc thập niên 90-2000 đang trở lại trong phim ảnh, giúp thế hệ trẻ dễ dàng tiếp cận chúng. Piano cho phép tôi tự do khám phá mọi thể loại, và tôi có thể làm cả một album nhạc ru từ bài hát của các nghệ sĩ từ Queen, ABBA đến Taylor Swift… Chỉ cần làm cho chúng nhẹ nhàng hơn thôi.
Chị bắt đầu học piano từ rất sớm, và cả gia đình chị đều là nghệ sĩ. Sự ảnh hưởng của gia đình đã định hình phong cách âm nhạc và duy trì ngọn lửa đam mê trong chị như thế nào?
Tôi bắt đầu chơi piano từ 13 tháng tuổi, thậm chí trước cả khi biết đi. Mẹ tôi đã dán những miếng sticker màu lên phím đàn để dạy tôi. Trong nhà tôi luôn vang lên nhạc cổ điển. Lớn lên trong gia đình có mẹ là ca sĩ opera và bố là nghệ sĩ guitar cổ điển, tôi chỉ biết đến nhạc cổ điển cho đến tận cấp ba, tôi mới tiếp cận các thể loại khác. Nhưng khi nhận ra khán giả trong các phòng hòa nhạc chủ yếu là người lớn tuổi, tôi bắt đầu trăn trở về việc làm sao để thu hẹp khoảng cách giữa nhạc cổ điển và giới trẻ. Câu trả lời nằm ở việc phối lại nhạc pop theo phong cách cổ điển, như các bản nhạc trong album Pop Alchemy – những bản mashup đầu tiên của tôi hợp tác với hãng Universal. Dù bố mẹ có lo lắng về lựa chọn sự nghiệp của tôi, họ chưa bao giờ ép tôi tập đàn. Chính sự tự do ấy đã nuôi dưỡng tình yêu âm nhạc trong tôi một cách tự nhiên nhất.
Hợp tác với các nghệ sĩ luôn là một phần quan trọng trong sự nghiệp của chị, từ việc làm việc với chồng – một nhà sản xuất âm nhạc, đến các nghệ sĩ như ca sĩ soul Ronee Martin, nghệ sĩ violin Filip Pogady, Reigan Derry… Những sự hợp tác này khác nhau như thế nào và chúng bổ trợ ra sao cho các dự án cá nhân của chị?
Tôi nghĩ sự hợp tác tốt nhất là khi bạn tìm được người có thể làm những điều bạn không giỏi. Khi mỗi người phát huy tối đa tiềm năng của mình, sự kết hợp sẽ tuyệt vời. Mark, chồng tôi, anh ấy là nhà sản xuất âm nhạc, luôn hỗ trợ tôi mỗi khi tôi cần một kiểu beat nào đó hay phối các layer khác nhau. Khi làm việc với các nhạc công khác, chẳng hạn như một nghệ sĩ violin ở New York, chúng tôi có thể kết hợp biểu diễn. Mỗi người có một lượng người nghe riêng, khi hợp tác, chúng tôi có thể mở rộng đối tượng khán giả. Đó cũng là một ưu điểm về sự cộng tác.
Ngoài chơi nhạc, chị còn sáng tạo những chương trình độc đáo như Perfect Pairings, kết hợp âm nhạc với rượu vang. Chị có thể chia sẻ thêm về cách khái niệm này kết nối âm nhạc với trải nghiệm giác quan và phong cách sống?
Tôi rất thích rượu vang. Với Perfect Pairings, cách bạn miêu tả rượu rất giống cách miêu tả âm nhạc. Khi bạn thử một loại rượu mạnh, đậm đà và có cá tính, bạn có thể tìm được một tác phẩm âm nhạc có đúng những đặc điểm đó để kết hợp cùng. Bạn không chỉ ngồi và lắng nghe, mà còn được nếm, được kết nối các giác quan khác nhau.
Chị có kế hoạch mở rộng và biến tấu chương trình này bằng cách kết hợp âm nhạc với các trải nghiệm phong cách sống khác không?
Chúng tôi đã thử nghiệm với ẩm thực – kết hợp rượu vang, đồ ăn và âm nhạc. Tôi muốn thử nghiệm với mùi hương, chẳng hạn kết hợp với một thương hiệu nước hoa, hoặc kết hợp với hội họa, tôi có thể chơi đàn và họa sĩ sẽ vẽ dựa trên nguồn cảm hứng từ âm nhạc. Có rất nhiều tiềm năng cho những màn kết hợp như vậy.
Quan điểm của chị về tương lai và vị trí của nhạc cổ điển trong thế giới giải trí đương đại là gì?
Tôi nghĩ nhạc cổ điển sẽ luôn tồn tại. Vai trò của chúng tôi – những nghệ sĩ nhạc cổ điển – là đảm bảo nó có thể tiếp cận nhiều người hơn, có thể làm cho trải nghiệm nghe nhạc dễ tiếp cận hơn. Có những nghệ sĩ thể hiện theo cách riêng để âm nhạc cổ điển gần gũi hơn, hoặc đưa dòng nhạc này ra khỏi phòng hòa nhạc, có thể là trong công viên hay những không gian độc đáo khác. Tôi nghĩ trong một thế giới quá bận rộn, mọi người thường tìm kiếm những điều nhẹ nhàng hơn. Vì vậy những nghệ sĩ nhạc cổ điển như chúng tôi phải tiếp tục cố gắng.
Cảm ơn chị Vân Anh đã dành thời gian cho ELLE Việt Nam. Chúc chị tiếp tục gặt hái những thành tựu rực rỡ trong sự nghiệp âm nhạc.
Nhóm thực hiện
Bài: Taylor Pham
Ảnh: Duke Winn