Văn hóa / Thế giới văn hóa

Album “rosie”: “Đẹp” nhưng không “độc”

Trong album phòng thu đầu tay mang tên “rosie”, Rosé đã thể hiện một hình ảnh gần gũi qua 12 ca khúc truyền tải các cung bậc cảm xúc đa dạng. Không thể phủ nhận âm nhạc của cô là một “đóa hồng” đẹp, thế nhưng mỹ cảm mà nó mang đến lại không mang tính “độc bản”.

Sau siêu hit APT. khuấy đảo toàn cầu hợp tác cùng Bruno Mars, cuối cùng, sản phẩm dài hơi đầu tiên của Rosé đã chính thức ra mắt. Cũng như những self-titled album khác, đĩa nhạc lần này cũng góp phần khẳng định một Rosé có cá tính riêng và đánh dấu những bước đầu tiên cho sự nghiệp hoạt động độc lập. Không dừng ở đó, thông qua đĩa nhạc lần này, Rosé muốn rút ngắn khoảng cách giữa bản thân và người hâm mộ bằng cách sử dụng cái tên thân mật Rosie mà người thân thường dùng để gọi nữ ca sĩ làm tựa đề cho album đầu tay.

album rosie của rosé
Không thể phủ nhận rosie là “đóa hồng” đẹp, thế nhưng mỹ cảm mà nó mang đến lại không mang tính “độc bản”. (Ảnh Genius)

Những dấu ấn độc đáo

Thống nhất với nguyện vọng đến gần hơn với khán giả, nội dung của album mang đậm tính riêng tư khi đa phần các ca khúc đều ghi lại những trải nghiệm chân thật mà Rosé đã trải qua trong tình yêu. Đó có thể là sự thất bại và nỗi buồn vương của một cuộc tình (3am, two years, number one girl…) nhưng cũng có những phút giây năng động, quyến rũ (drinks or coffee, APT.) hoặc góc nhìn tích cực vào tương lai (dance all night). Với các chất liệu vốn đã quen thuộc từ EP solo đầu tay, album có sự phong phú về mặt thể loại khi trải dài từ Ballad, Pop – thế mạnh của Rosé – cho đến những thể nghiệm của nữ ca sĩ ở thể loại R&B, Soul hoặc một chút màu sắc Rock mới mẻ. Không còn những âm thanh Electro-Pop đậm chất BLACKPINK, dự án lần này có thể được xem là hành trình khám phá nội tâm Rosé – một cô gái đơn thuần và gần gũi hơn bao giờ hết. 

Có thể, vì muốn thể hiện sự mộc mạc và gần gũi, đa số ca khúc trong album được phối khí tương đối đơn giản, qua đó tập trung chú trọng mặt cảm xúc cũng như nhấn mạnh giọng hát truyền cảm của Rosé. Chẳng hạn, number one girl, stay a little longer, call it the end chỉ gồm những âm thanh piano giản dị mà hầu như không có nhạc cụ nào khác bổ trợ. Người nghe cũng có thể nhận thấy điều tương tự ở 3am, not the same nhưng những thanh âm piano đã được thay bằng tiếng guitar. Trên nền âm thanh đầy tiết chế này, Rosé đã thể hiện được quãng trầm đẹp cũng như âm sắc sáng bừng mỗi khi lên cao. Với thông điệp thể hiện sự mong manh của người phụ nữ trong chuyện tình yêu, việc bản phối đẩy bùng cảm xúc với bass, trống cũng như chồng layer bè phức tạp ở nửa sau bài hát đã góp phần khắc họa trọn vẹn cảm xúc của những ca khúc này.

album mới của rosé rosie
rosie có sự phong phú về mặt thể loại khi trải dài từ Ballad, Pop cho đến R&B, Soul hoặc màu sắc Rock mới mẻ. Ảnh NoMusica.

number one girl mở đầu cho câu chuyện phức tạp của nữ ca sĩ, bắt đầu từ việc cô cố gắng làm hết mọi thứ để có thể trở thành “cô gái số một” trong mắt người yêu. Qua đó, ca khúc cũng cho thấy “tác dụng phụ” của sự nổi tiếng khi thế giới trực tuyến chi phối cuộc sống của cặp đôi quá nhiều, khiến họ không thể tin tưởng vào bản thân mình, từ đó khao khát một sự công nhận từ phía người khác. Điều này dẫn tới một cuộc tình mong manh khi cô gái trong ca khúc quá phụ thuộc vào người còn lại dù cô đã thấy trước những dấu vết rạn nứt của mối quan hệ. Những yếu tố này được thể hiện rõ trong 3am cũng như những ca khúc nối tiếp phía sau. 

two years càng làm rõ hơn sự thất vọng ấy với lời trần tình rằng cô không thể vượt qua bất chấp dòng chảy của thời gian. Ở ca khúc này, bản phối được thêm vào những âm thanh synth nhằm tái hiện lại cảm giác rối bời cũng là điểm nhấn khác biệt so với các ca khúc trước. Cũng kể từ đây, album thể hiện đa dạng chất liệu hơn, với một chút R&B trong drinks or coffee, Pop Rock trong APT. hay điểm xuyết Soul trong stay a little longer. Qua đó Rosé đã cho người nghe cảm nhận được sự đa dạng của bản thân mình mà không hề bị bó buộc ở thể loại Ballad hoặc các bản nhạc sôi động gắn liền với “thương hiệu” BLACKPINK.

Không dừng ở đó, những ca khúc như toxic till the end cũng cho thấy khả năng chơi chữ đặc biệt của nữ ca sĩ trong việc viết lời. Chẳng hạn cô đã sử dụng một cách thông minh các từ đồng âm như “chess”, “guess” và “chest” trong hai câu hát : His favourite game is chess, who would ever guess?/ Playing with the pieces in my chest, và rồi ngay sau đó là sự lặp lại về mặt cấu trúc: I said “I never wanna see your face/ I meant I couldn’t wait to see it again. Từ đó, Rosé đã khắc họa một cách thành công những giai đoạn của chuyện tình yêu khiến nửa sau đĩa nhạc ngập tràn trong những cảm xúc, chứng minh tài năng kể chuyện linh hoạt bằng âm nhạc của nữ nghệ sĩ. 


Xem thêm 

“Die With A Smile”: Bình cũ rượu mới hay xu hướng hoài niệm trong âm nhạc?

Dòng chảy nhạy cảm & Đa dạng trong âm nhạc Gen Z

Tiềm năng của các concert và sự kiện âm nhạc Việt Nam trước “ngõ” hội nhập


rosé blackpink
Đa số ca khúc có cách phối khí tương đối đơn giản, qua đó chú trọng hơn về mặt cảm xúc cũng như nhấn mạnh giọng hát truyền cảm của riêng ROSÉ. (Ảnh: Teen Vogue)

Liệu “rosie” có quá an toàn và quen thuộc?

Tuy vậy, một điều không thể phủ nhận là đĩa nhạc đầu tay này vẫn chưa thật sự thể hiện một Rosé đột phá. Ngoại trừ siêu hit APT., các bản phối còn lại vẫn đang dừng lại ở mức an toàn và chưa tạo được cảm giác bất ngờ hoặc đọng lại trong tâm trí người nghe. Chẳng hạn, tuy cùng là những bản Ballad, nhưng nếu On the ground trong EP đầu tay có những đoạn điện tử làm cho tổng thể bớt trầm buồn, thêm vào đó những khoảnh khắc bất ngờ, thì ở rosie, Rosé và ê-kíp đã chủ trương đơn giản hóa các bản phối nhằm thể hiện hình ảnh một nữ ca sĩ gần gũi với những cảm xúc chân thật trong tình yêu. Lựa chọn này tuy phù hợp nhưng lại không tạo được những ấn tượng sâu sắc. Bên cạnh đó, chất liệu được sử dụng cho các ca khúc ở phần sau đĩa nhạc lại khá trùng lặp, mang màu sắc trầm buồn với nhịp độ chậm. 

Hơn nữa, tuy các ca khúc của Rosé rất bắt tai và dễ gây nghiện, nhưng cách khai triển giai điệu cùng bản phối lại khiến người nghe dễ liên tưởng đến những bài hát của những nghệ sĩ khác. Chẳng hạn, number one girl sở hữu bản phối chỉ có tiếng piano góp phần nhấn mạnh quãng cao có âm sắc sáng của Rosé không khỏi khiến người nghe nhớ đến Anyone của Demi Lovato phát hành vừa qua, khi 2 ca khúc gần như có sự tương đồng về nội dung, bản phối cũng như cách thức khai triển. Tương tự, two years dẫu có synth mới mẻ nhưng chúng ta vẫn có thể tìm thấy sự tương đồng về chất pop trong những album như Lover hay Midnights của Taylor Swift. 

rosé blackpink
Các bản phối của 12 ca khúc chỉ dừng lại ở mức an toàn và không tạo ra được sự bất ngờ hay khiến cho người nghe cảm thấy đáng nhớ. (Ảnh NME)

Trong khi đó, drinks or coffee là bản R&B rất tiềm năng với đoạn pre-chorus có giai điệu không thể đoán trước, nhưng tiếc thay, xét về tổng thể, nó không quá khác biệt so với những gì mà Ariana Grande đã từng thực hiện. Trong khi đó, stay a little longer cũng dễ gợi nhớ đến siêu hit driver license của Olivia Rodrigo hay Higher của Rihanna với những nốt treo soulful ấn tượng… Không thể phủ nhận những ca khúc này có giai điệu đẹp, nhưng bởi đây cũng là nhân tố tạo nên thành công cho các bản hit nói trên, nên nếu giai điệu không được biến tấu để tạo dấu ấn riêng, khán giả sẽ dễ tìm thấy sự quen thuộc ở những ca khúc cùng thể loại. 

Từ những điều trên, có thể nói rằng rosie là một đĩa nhạc thành công khi thể hiện được phong cách âm nhạc, câu chuyện cá nhân cũng như hình tượng mà trong tương lai cô sẽ hướng đến. Tuy vậy, dự án lần này cũng có nhiều nhược điểm mà các album đầu tay vẫn thường mắc phải, đó là vẫn còn “dấu vết” của sự ảnh hưởng từ các nghệ sĩ khác. Rosé có giọng hát tốt, có khả năng kể chuyện ấn tượng và linh hoạt trong việc xử lý nhiều thể loại nhạc, do đó, điều cô cần nhất ở các album sau là những nhà sản xuất sáng tạo, dám thử nghiệm để biến những điều quen thuộc thành những yếu tố mới mẻ.

Nhóm thực hiện

Bài: Đoàn Tuấn Anh

Ảnh: Tổng hợp

Kết nối với ELLE! Bắt kịp nhịp đập thời trang, làm đẹp và phong cách sống.
for Onesignal ring banner

BÌNH LUẬN (0)