Văn hóa / Thế giới văn hóa

[Review phim] “Adolescence” – Bức chân dung gai góc về tâm lý và sự lạc lối của tuổi niên thiếu

Là tác phẩm mới nhất từ bộ đôi Jack Thorne và Stephen Graham, “Adolescence” (tựa Việt: Biến cố tuổi thành niên) mang đến một góc nhìn trần trụi về tội ác lẫn mặt tối của nam tính độc hại. Sở hữu kịch bản chỉn chu, diễn xuất chân thực, kỹ thuật quay táo bạo, phim cũng là tiếng chuông cảnh tỉnh về cách cha mẹ giáo dục con cái.

Dù lên sóng vào tháng 3, Adolescence đã sớm khẳng định mình là ứng cử viên hàng đầu cho danh hiệu chương trình xuất sắc nhất năm 2025. Phim nhận về vô số lời khen ngợi ngay khi vừa ra mắt và được chấm trọn vẹn 100% điểm tươi trên Rotten Tomatoes.

Jamie do owen cooper thủ vai trong adolescence
Adolescence được đón nhận nồng nhiệt ngay khi vừa ra mắt.

Chân thực và gai góc đến nghẹt thở

Adolescence bắt đầu vào buổi sáng tinh mơ tại một thị trấn vô danh ở miền Bắc nước Anh. Thanh tra Luke Bascombe (Ashley Walters) và cộng sự Misha Frank (Faye Marsay) trò chuyện trong xe giữa khu ngoại ô tĩnh lặng. Bầu không khí nhanh chóng bị xé toạc khi họ nhận lệnh di chuyển gấp đến một ngôi nhà không số.

Cùng với đội SWAT trang bị đầy đủ, họ ập vào nhà của gia đình Miller. Cậu con trai Jamie (Owen Cooper), mới 13 tuổi, bị cáo buộc tình nghi giết bạn học cùng lớp. Cậu bị đưa đến đồn ngay sau đó. Gia đình Miller lao đến theo con trai họ, vẫn ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

tình tiết phim adolescence khi jamie bị tắt do tình nghi sát hại bạn cùng lớp
Phim mở màn cao trào bằng một cuộc truy bắt.

Chỉ gói gọn trong bốn tập phim, trải dài qua nhiều tháng, Adolescence lần lượt kéo khán giả vào những mảnh ghép khác nhau của bi kịch. Tập đầu tiên là sự khởi đầu của cơn ác mộng: vụ bắt giữ Jamie Miller, cuộc thẩm vấn giữa cậu và các điều tra viên. Tập hai, diễn ra hai ngày sau đó, thám tử Luke Bascombe và Misha Frank tìm kiếm manh mối từ những người bạn cùng lớp của Jamie. 

Tập ba, nhảy cóc bảy tháng sau khi Jamie bị giam giữ tại trung tâm dành cho người chưa thành niên. Ở đó, cậu có cuộc trò chuyện với Briony Ariston (Erin Doherty), một chuyên gia tâm lý đang nỗ lực bóc tách những ảnh hưởng độc hại từ các tư tưởng kỳ thị phụ nữ đã thấm sâu vào nhận thức của Jamie. Và rồi, tập cuối cùng, lấy cột mốc sinh nhật lần thứ 50 của người bố Eddie, cả gia đình đang vật lộn với sự ám ảnh, tìm cách lấy lại nhịp điệu của một cuộc sống bình thường.

Điểm nhấn táo bạo nhất của Adolescence chính là lựa chọn quay toàn bộ bốn tập bằng kỹ thuật one-take hay one-shot, tức mỗi tập phim là một cảnh quay liền mạch kéo dài khoảng 50 – 60 phút, không cắt cảnh, không chỉnh sửa. Máy quay của Barantini vận hành như một nhân vật vô hình, một nhân chứng lặng lẽ theo dõi từng cuộc đối thoại tại sở cảnh sát, trường học, ngôi nhà… 

Không cần những cú twist giật gân hay hành động kịch tính, Adolescence khiến người xem không thể rời mắt khỏi màn hình. Kỹ thuật quay one-take của đạo diễn Philip Barantini tạo ra hiệu ứng thị giác lôi cuốn, nhưng đồng thời cũng đặt ra những khoảng trống đầy ám ảnh. Chúng ta không biết chuyện gì đã xảy ra với người bạn thân nhất của Katie – cô bé đã rời trường trong nước mắt ở cuối tập hai. Jamie đã ở đâu khi cảnh sát ráo riết điều tra? 

Máy quay không rời khỏi đường dây thời gian chính để trả lời những câu hỏi đó. Nó giữ chặt khán giả trong góc nhìn ngột ngạt của hiện thực. Phim do đó là sự giao thoa giữa cảm giác chân thực của thể phim tài liệu, sự gay cấn của phim trinh thám, hình sự, sự ám ảnh của phim tâm lý lẫn cảm xúc sâu sắc của phim chính kịch, gia đình và tuổi mới lớn.

jamie do owen cooper thủ vai bị đưa vào trại giáo dưỡng trong adolescence
Adolescence lựa chọn quay toàn bộ bốn tập bằng kỹ thuật one-take.

Khi thời đại số trở thành đấu trường của những bi kịch

Adolescence không phải là một bộ phim dễ xem. Không hẳn vì nó được quay one-take, mà vì nó bóc tách từng lớp cảm xúc của một bi kịch không thể cứu vãn. Đối với những ai làm cha mẹ, đây chính là nỗi kinh hoàng tột độ: khoảnh khắc con trai mình bị kéo vào một cơn bão tố mà không cách nào thoát ra. Bộ phim đặt ra câu hỏi nhức nhối: Chúng ta thực sự biết bao nhiêu về thế giới của con mình?

Phim từ đây, là một bài nghiên cứu sắc bén về những khoảng trống giữa thế hệ cha mẹ và con cái trong kỷ nguyên kỹ thuật số. Được dàn dựng với sự tinh tế và góc nhìn sắc sảo, bộ phim đi sâu vào những rạn nứt trong quá trình nuôi dạy con cái hiện đại, khai thác sự mong manh của tuổi trẻ và tác động vô hình nhưng khôn lường của Internet lên tâm lý con người.

phim adolescence khai thác những vấn đề tâm lý của tuổi vị thành niên
Phim là một bài nghiên cứu sắc bén về những khoảng trống giữa thế hệ cha mẹ và con cái.

Trong phim, thanh tra Luke Bascombe (Ashley Walters) là một thám tử dày dạn kinh nghiệm, nhưng anh hoàn toàn lúng túng trước cách thế hệ trẻ giao tiếp trên mạng xã hội. Anh chật vật để hiểu những biểu tượng cảm xúc và các đoạn hội thoại ngắn ngủi giữa các thiếu niên trên Instagram. 

Còn bố của Jamie mang niềm tin rằng “mọi đứa trẻ ở tuổi đó đều thế, đều đi học về, đi thẳng lên lầu, đóng sầm cửa phòng ngủ và dành hàng giờ bên máy tính” và như thế là bọn trẻ “an toàn”.  Đó là những hình ảnh phản chiếu một thực tế đáng báo động: có quá nhiều bậc phụ huynh đang đứng bên lề thế giới số mà con cái họ đắm chìm trong đó. 

Họ không đủ hiểu biết để giám sát, không đủ nhận thức để can thiệp, và từ đó, những khoảng trống chết người dần hình thành. Phim cảnh tỉnh bậc làm cha mẹ về sự nguy hiểm của việc để thanh thiếu niên chìm đắm trong thế giới ảo mà không có sự kiểm soát, về tầm quan trọng của việc lắng nghe, kết nối và đưa họ trở lại với cuộc sống thực.


Xem thêm

[Review phim] “Suỵt, Quốc Vương Đang Ngủ Đông”: Chuyện tình chữa lành trên nền tuyết trắng

[Review phim] “Yêu Em” – Bản tình ca nhẹ nhàng nhưng thiếu sức sống

[Review phim] “Yêu Em” – Bản tình ca nhẹ nhàng nhưng thiếu sức sống


Owen Cooper – Màn ra mắt ấn tượng của một tài năng trẻ

Bên cạnh kịch bản sắc sảo và cách dàn dựng táo bạo, điều khiến bộ phim trở nên đáng nhớ còn phải kể đến là màn trình diễn của Owen Cooper. Được chọn từ một cuộc tuyển vai công khai, Cooper thành công hóa thân thành Jamie Miller. Từ khoảnh khắc đầu tiên xuất hiện trên màn ảnh, cậu đã chứng tỏ mình là một phát hiện đáng kinh ngạc.

Jamie không phải là một nhân vật dễ chạm tới. Cậu là một kẻ sát nhân theo nghĩa đen. Cậu bị đẩy vào vòng xoáy của hệ thống tư pháp, bị dày vò bởi sự hoài nghi của xã hội và cả chính bản thân mình. Nhưng dưới sự thể hiện của Cooper, Jamie không chỉ là một “quái vật” mà báo chí và dư luận muốn dựng lên. Cậu là một con người – rạn nứt, giằng xé, và đầy tổn thương. Cooper mang đến một Jamie vừa đáng thương vừa đáng sợ, một đứa trẻ lạc lối trong cơn ác mộng mà chính cậu cũng không thể hiểu hết.

Owen Cooper mang đến một Jamie vừa đáng thương vừa đáng sợ.
Owen Cooper mang đến một Jamie vừa đáng thương vừa đáng sợ.

Sự xuất sắc của Cooper nằm ở cách cậu nắm bắt từng sắc thái tâm lý phức tạp của Jamie mà không cần đến những màn độc thoại cường điệu hay những cú bùng nổ cảm xúc thường thấy. Một cái chớp mắt, một cử động bồn chồn của ngón tay, một khoảnh khắc im lặng kéo dài… tất cả đều mang ý nghĩa. Trong từng cảnh quay kéo dài, Cooper như sống trọn vẹn trong nhân vật, khiến khán giả vừa muốn tin tưởng, vừa muốn nghi ngờ, vừa muốn thương cảm, nhưng cũng không thể hoàn toàn tha thứ.

Adolescence không bao biện cho Jamie, nhưng qua diễn xuất của Cooper, bộ phim khiến người xem phải suy ngẫm rằng một đứa trẻ phạm tội có phải là quái vật? Hay đó chỉ là sản phẩm của một xã hội đã thất bại trong việc bảo vệ những đứa trẻ như cậu? Với vai diễn đầu tay nhưng đầy nội lực này, Owen Cooper là một tài năng mà nền điện ảnh chắc chắn sẽ phải dõi theo.

owen cooper thể hiện xuất sắc vai diễn jamie miller trong adolescence
Jamie Miller, một cậu bé thành niên với tâm lý và niềm tin lệch lạc.

Nhóm thực hiện

Bài: Hoàng Thúy Vân

 

Kết nối với ELLE! Bắt kịp nhịp đập thời trang, làm đẹp và phong cách sống.
for Onesignal ring banner

BÌNH LUẬN (0)