Với dàn diễn viên chủ yếu là người Colombia, Trăm Năm Cô Đơn đã thổi làn gió mới vào cuốn tiểu thuyết cùng tên của Gabriel García Márquez. Phim nhận đánh giá gần như xuất sắc, với 94% tươi trên Rotten Tomatoes và 8,5 điểm trên IMDb.
Từ một kiệt tác của nghệ thuật hư cấu
Kể từ khi ra mắt vào năm 1967, Trăm Năm Cô Đơn của Gabriel García Márquez đã vươn lên thành biểu tượng của văn học hiện thực huyền ảo, được coi là một trong những sử thi gia đình vĩ đại nhất thế kỷ 20. Tiểu thuyết cũng đóng vai trò nền tảng, kiểu mẫu tiên phong cho chủ nghĩa hiện thực huyền ảo Mỹ Latinh hiện đại.
Tác phẩm mang đậm dấu ấn của Gabriel García Márquez không chỉ là câu chuyện về dòng họ Buendía, mà còn là một hành trình đan xen giữa số phận, quyền lực và sự yếu đuối của con người. Với cấu trúc thời gian đồng hiện, kết cấu phức tạp cùng hệ thống nhân vật đồ sộ, tác phẩm dệt nên một bức tranh về cuộc sống đầy những bi kịch và sự xoay vần không ngừng của số phận.
Trên thực tế, việc chuyển thể thế giới kỳ diệu của García lên màn ảnh vốn không hề đơn giản. Nhà văn nổi tiếng này lúc sinh thời chưa bao giờ ưa thích ý tưởng rằng những câu chuyện siêu thực của mình sẽ có khuôn mặt và hình hài. Bởi theo ông, các nhân vật và bối cảnh trong tác phẩm có thể mang dáng dấp của bất kỳ ai mà người đọc tưởng tượng. Tuy nhiên, mười năm sau khi ông mất, bộ phim truyền hình được lấy cảm hứng từ tác phẩm vĩ đại nhất của ông cũng chính thức ra đời.
Netflix lần đầu tiên giành được bản quyền chuyển thể Trăm Năm Cô Đơn vào năm 2019, nhưng phải mất hơn sáu năm để phần đầu tiên của dự án đầy tham vọng này được hoàn thiện và sẵn sàng ra mắt khán giả ngày 11/12. Đây là một tác phẩm kỳ công, được dẫn dắt bởi các biên kịch tài ba như José Rivera, Natalia Santa, Camila Brugés, María Camila Arias, Albatrós González, cùng các đạo diễn tên tuổi Alex García López (The Witcher, The Acolyte) và Laura Mora (The Kings of the World, Green Frontier).
Trong tám tập đầu tiên của Trăm Năm Cô Đơn, câu chuyện mở ra với sự hình thành và phát triển của Macondo, từ một ngôi làng nhỏ bé trở thành một thị trấn sôi động, thịnh vượng qua thời gian. Cùng với sự trưởng thành của ngôi làng, gia tộc Buendía trải qua vô vàn biến cố – những cuộc đời sinh ra và vụt đi, những chiến thắng và thất bại, những mối tình sâu sắc và những mất mát, hi sinh. Tuy nhiên, khi Macondo bước vào thời kỳ phát triển, những xung đột không thể tránh khỏi bắt đầu nổi lên. Giữa bối cảnh chiến tranh của hai phe phái chính trị đe dọa đến sự an bình của vùng đất này, gia đình Buendía buộc phải đối mặt với một thử thách lớn lao: chiến đấu không chỉ với kẻ thù bên ngoài mà còn chống lại chính những người thân yêu trong gia đình.
BÀI LIÊN QUAN
Một vòng tròn bi kịch và tội lỗi
Trăm Năm Cô Đơn theo dấu của sự trỗi dậy và suy tàn của một gia đình, một dòng họ, một thị trấn và quan trọng hơn cả, một nền văn minh. Câu chuyện kéo dài suốt 100 năm ấy bắt đầu vào đầu thế kỷ 19 khi José Arcadio Buendía và Úrsula Iguarán, hai người tình trẻ, quyết định rời bỏ ngôi làng của mình. Cuộc hôn nhân của họ bị ngăn cấm bởi những người lớn tuổi trong gia đình. Cộng đồng này tin về một lời nguyền rằng, những cuộc hôn nhân cận huyết sẽ sinh ra những đứa trẻ có chiếc đuôi lợn. Đỉnh điểm, José Arcadio đã giết một kẻ buông lời chế nhạo về mối quan hệ của họ.
Sau nhiều năm phiêu bạt, đôi khi chỉ là những cuộc hành trình vô định, gia tộc Buendía cùng những người đồng hành đã tìm được mảnh đất trống để định cư, nơi José Arcadio đặt tên là Macondo – một cái tên không mang ý nghĩa gì đặc biệt. Từ đó, một ngôi làng biên giới hình thành, nơi mà theo lời ông “không ai có quyền quyết định thay cho người khác”.
Là người có tầm nhìn và ước mơ lớn nhưng đồng thời là một nhà phát minh và giả kim nghiệp dư – José Arcadio không có ý định cai trị Macondo. Trong sự ám ảnh với những phát minh, ông tự giam mình trong phòng thí nghiệm, mải mê tìm kiếm những khám phá mới, nhưng càng nghiên cứu, ông càng tiến gần hơn tới sự điên rồ. Cuối cùng, ông trở thành kẻ mất trí, bị trói buộc vào gốc cây dẻ.
Còn Úrsula, người phụ nữ thực tế, sáng suốt và có óc kinh doanh, bà trở thành đối trọng hoàn hảo với chồng mình – người thông minh nhưng thiếu thực tế. Hai vợ chồng đã xây dựng một ngôi nhà đơn giản, đủ rộng để nuôi dạy những đứa con của họ: José Arcadio, Aureliano và Amaranta. Và từ đó, nhiều thế hệ Buendía nối tiếp nhau, với những cái tên mang âm hưởng của tổ tiên: José Arcadio, Úrsula, Aureliano và Amaranta.
Trung thành với tiểu thuyết gốc, phiên bản chuyển thể của Trăm Năm Cô Đơn cũng khắc họa một vòng tuần hoàn vô tận của thời gian, mang lại cái nhìn sâu sắc về gia đình, sự lặp lại và sự định đoạt của số phận. Vòng tròn lớn nhất trong câu chuyện chính là chu kỳ bi thảm của dòng họ Buendía, những người chạy trốn khỏi tội loạn luân, lập ra một ngôi làng mới, rồi lại phạm phải tội lỗi cũ và cuối cùng bị tuyệt diệt.
Trong vòng xoáy vô tận ấy, những vòng tròn nhỏ như những mảnh vụn thời gian đánh dấu sự tồn tại của bảy thế hệ Buendía. Mỗi vòng tròn là một cuộc đời, một câu chuyện riêng biệt. Mỗi vòng quay của thời gian và ký ức đều dẫn dắt các nhân vật trở lại những sai lầm của tổ tiên. Những mảnh vụn này phản ánh những nỗ lực tuyệt vọng của các thế hệ trong gia tộc muốn thoát khỏi sự cô đơn, nhưng tất cả đều vô ích, kết thúc trong thất bại.
Dòng họ Buendía không thiếu sức mạnh cơ bắp, trí tuệ, hay lòng dũng cảm. Thế nhưng, điều mà những José Arcadio và Aureliano thiếu chính là thứ tình cảm sâu sắc, mãnh liệt và chân thành. Tất cả các thành viên trong gia đình Buendía, dù ít dù nhiều, đều sống trong sự ích kỷ, đều hành xử trái ngược với chuẩn mực đạo đức và không thể hòa hợp với gia đình, cộng đồng hay xã hội xung quanh.
Cái đuôi lợn, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác trong gia tộc Buendía, trở thành hình ảnh vật chất hóa, sự hiện thân của thói ích kỷ đã ăn sâu vào từng nhân vật. Đó là biểu tượng cho những con người đã đánh mất bản chất nhân văn, trở thành hệ quả của những mối quan hệ xã hội bất chính, giống như loài thú vật, sống tách biệt khỏi những giá trị đích thực của con người. Cái đuôi con lợn chính là một thông điệp mạnh mẽ về sự thoái hóa của nhân loại, về những người đã đánh mất hoặc chưa bao giờ đạt được bản chất con người đích thực.
Trăm Năm Cô Đơn chọn một nhịp điệu chậm rãi, thoai thoải, để khắc họa trọn vẹn cuộc sống của các nhân vật. Mỗi tập phim kéo dài một giờ, phản ánh sự trôi qua của thời gian một cách chân thật và không vội vã.
Xem thêm
•[Review phim] “The Trunk”: Câu chuyện về tình yêu, tự do và sự giải phóng
•Top 10 bộ phim đáng chú nhất của nữ diễn viên Chae Soo Bin
•[Review phim] “The Wild Robot”: Thông điệp của tình yêu và sự kết nối cộng đồng
Một lát cắt văn hóa và lịch sử
Trăm Năm Cô Đơn kết hợp nhuần nhuyễn giữa hiện thực với những yếu tố kỳ ảo nhằm ngụ ngôn hóa lịch sử Colombia thông qua thị trấn hư cấu Macondo. Macondo là một thế giới kỳ bí, nơi ranh giới giữa thực và ảo gần như không tồn tại. Ở đây, những hiện tượng phi lý trở thành chuyện thường ngày: trẻ sơ sinh lơ lửng trên không trung, cơn bão hoa vàng, giọt máu chảy xuyên thị trấn hay những linh hồn đã khuất từ chối rời bỏ thế gian… Mọi điều kỳ lạ này đều được tiếp nhận như thể đó là một phần tự nhiên của cuộc sống. Người dân Macondo nhìn vào những sự kiện phi thực này với sự thờ ơ đặc trưng, chấp nhận nó như thể điều hiển nhiên.
Dù biệt lập với thế giới bên ngoài, Macondo vẫn trở thành một ngôi làng thịnh vượng, nơi cuộc sống bình yên và trù phú. Mọi thứ thay đổi khi người Digan đến thị trấn. Họ mang theo những làn sóng mới, những ngành nghề mà dân Macondo chưa từng biết đến. Macondo dần chuyển mình từ một làng quê bình dị thành một thị trấn phát triển.
Tuy nhiên, sự đổi mới này không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Chính phủ trung ương, trong nỗ lực kiểm soát, đã cử Apolinar Moscote – một Quan thanh tra, đến Macondo. Sự xuất hiện của ông, với những quy định và áp bức hành chính, đã làm xáo trộn cuộc sống thanh bình nơi đây. Giữa bối cảnh đó, cuộc nội chiến tàn khốc giữa hai phái Bảo thủ và Tự do, vốn đã đè nặng lên đất nước, cũng không tha cho Macondo, khiến dân làng phải chịu đựng vô vàn đau khổ. Thời kỳ này chứng kiến sự trưởng thành của thế hệ thứ hai dòng họ Buendía, nổi bật nhất là đại tá Aureliano Buendía, người sẽ trở thành một nhân vật quan trọng, gắn liền với những biến cố lịch sử khốc liệt của làng.
Bộ phim khắc họa sự chuyển mình của Colombia từ giai đoạn cô lập sang hội nhập với thế giới, tập trung làm rõ sự phát triển công nghệ và giao lưu văn hóa. Câu chuyện khéo léo thể hiện sự căng thẳng giữa những lợi ích và thử thách mà gia đình Buendía phải đối mặt khi đối diện với thay đổi, mỗi bước chuyển mình trở thành một cuộc đấu tranh không thể tránh khỏi.
Trăm Năm Cô Đơn đặc biệt ở chỗ không có nhân vật phụ. Mỗi thành viên trong gia đình Buendía đều đóng vai trò quan trọng, góp phần tạo nên một câu chuyện chung. Mỗi nhân vật, dù có phần riêng biệt, đều phát triển và tỏa sáng theo cách riêng của mình. Từ những khám phá đầy đam mê của José Arcadio Buendía cùng với những chiến công của Đại tá Buendía, mối tình khắc khoải của Amaranta và những dịch bệnh kỳ lạ như dịch mất ngủ… Mỗi sự kiện là những mảnh ghép phản chiếu sự giằng co giữa con người và định mệnh, giữa lý trí và những yếu tố huyền bí không thể giải thích. Tất cả đều được khắc họa một cách tỉ mỉ, tạo nên những bước ngoặt có ảnh hưởng sâu sắc đến dòng chảy của câu chuyện
Cũng vì lẽ đó, Trăm Năm Cô Đơn không dễ dàng tiếp cận, nhất là đối với những khán giả chưa quen với phong cách kể chuyện phi tuyến tính. Dàn nhân vật đông đảo, những cái tên lặp lại và những chuyến nhảy thời gian giữa quá khứ, hiện tại và những thực tại song song có thể khiến người xem cảm thấy choáng ngợp.
Nhóm thực hiện
Bài: Hoàng Thúy Vân
Ảnh: Tổng hợp