Tôi còn nhớ, lần đầu tiên gặp Mỹ Tâm là trong một cuộc thi ở Nhà Văn hóa Thanh Niên 20 năm trước. Tâm bước lên sân khấu trong tà áo dài trắng, cầm theo cây đàn guitar gỗ và ngân nga bài Nhớ mùa Thu Hà Nội. Giọng Tâm trong trẻo đầy nội lực, lúc trầm lúc bổng khiến khoảng sân bê tông ngày hôm đó chốc lát trở thành một không gian trầm lắng, dịu dàng đầy chất Thu. Tôi ấn tượng về Tâm luôn từ đó. Tuy tôi không phải fan hâm mộ Tâm nhưng có những bài hát của cô đã theo tôi đi qua những thời khắc đáng nhớ của tuổi trẻ. Chúng tôi bằng tuổi nhau, tuy xa lạ nhưng dường như luôn đồng hành, cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành. Đó chỉ có thể là sự kết nối đặc biệt qua giai điệu và lời ca. Năm tháng trôi qua, tài năng và thực lực mang đến cho Tâm hào quang và sự ngưỡng mộ của công chúng. Tâm luôn là cô ca sĩ chiếm vị trí cao và bền vững nhất trong làng nhạc Việt dù có bao thế hệ ca sĩ đến rồi đi.
Xem thêm: Mỹ Tâm – 20 năm, 1 tình yêu